Từ xưa đến nay đề tài về con trai, con gái, về tình yêu nam nữ đã tốn ko biết bao nhiêu giấy mực của người đời. Không những thế nó còn đi vào văn thơ, câu ca tiếng hát, biến thành lời ru cho giấc em thơ và hình ảnh ấy tượng trưng cho sự trường tồn vì nó không thể đơn lẻ được.
Trong triết học có quy luật "phủ định của phủ định" nhưng trường hợp này ko thể lý giải được con trai hay con gái có trước, nhiều truyền thuyết và những câu chuyện thần thoại cũng mỗi khác.
Chuyển về đề tài tình iu, "con gái yêu bằng tai, con trai yêu bằng mắt" cái này đến ngày nay vẫn còn đúng và chắc hẳn nó vẫn còn đúng cho sau này do vậy gọi đó là định luật cũng chẳng sao .
Thấy 1 em xinh tươi đố ai mà ko nhìn ko muốn rằng ước gì...là người iu mình nhở???
Gặp 1 anh ăn nói lịc sự, kèm những lời có cánh, nghe tiếng nổ của chiếc ô tô hay gần hơn là con SH chắc sẽ bỏ qua tiếng "máy nổ" của chiếc xe "Hồ Cẩm Đào" huống chi là chiếc xe đạp cùi mía kia. Một túp lều tranh 2 quả tim mơ=>xưa rồi quá Diễm.
tuy nhiên ở đâu đó sâu thẳm trong tâm hồn cả con trai và con gái đều thích 1 điều gì đó giản dị, mộc mạc và nên thơ. Một chuyện tình bình thường và đơn giản rằng: Đời cần có cả anh và em.
Đề tài này khi nào sẽ dừng lại chỉ có bạn mới biết câu trả lời đó mà thôi.