Trong xí nghiệp nọ có một anh nổi tiếng là hay nói tục. Nói tục tới mức quen mồm.
Anh ta có cô bạn gái, muốn đến nhà cô ta chơi, cô gái thì ngại nỗi nhỡ anh ta quen mồm nói tục thì bố mẹ chê cười. Biết được tâm sự đó, anh ta an ủi:
- Em cứ yên tâm đi, đừng nghe bạn mồm thối như cứt ấy đơm đặt. Anh từ bây giờ sẽ không nói tục nữa đâu.
- Ðấy anh vừa nói tục là gì?
Anh chàng gân cổ lên cãi:
- Nói vậy mà là tục à, anh nói thối như cứt là sự thật đấy chứ.
- Nói vậy cũng không được! Anh p hải hứa không nói tục nữa thì em mới cho anh về nhà em.
- Ðược rồi. - Chàng trai nói ngay - Anh xin thề sẽ không nói tục nữa, mả cha mả mẹ đứa nào mà nói dối em. Nếu anh chót dại thì cứ lấy phân gio, cứt đái tống vào mồm anh. Thôi cho anh về ra mắt với ông bô, bà bô em đi. Anh muốn đến nhà em lắm, tiên sư bố mấy đời nhà đứa nào mà nói dối với em.